• 024 3872 8884
  • 0966 642 669
18 tuổi – Tôi đi du học Nhật Bản! (P3)
Xin chào tất cả các bạn!
Vậy là kì thi tốt nghiệp THPT năm 2020 đã kết thúc, nhưng lại mở ra một con đường mới mang tên “tương lai”. Tương lai cho những cô – cậu học trò chính thức rời xa dần vòng tay ba mẹ, rời ra xóm làng nơi mình sinh ra và lớn lên trong 18 năm qua. 
Chắc hẳn, có những bạn may mắn hơn vì điều kiện gia đình đủ cho em có một tương lai không cần lo nghĩ. Nhưng cũng sẽ có những bạn vẫn còn băn khoăn chưa biết chọn cho mình hướng đi nào.
Vậy, tại sao các bạn không thử tìm hiểu thêm về một cơ hội hoàn toàn mới – cơ hội được vươn mình và tiếp xúc với nền văn hóa lâu đời nhưng tiên tiến tại đất nước mặt trời mọc? Hôm nay, mình sẽ không nói nhiều về chương trình Du học học bổng báo ISSHIN-ASAHI nữa, mà xin được chia sẻ đôi lời tâm sự của một bạn cựu du học sinh của ISSHIN đã – và đang tiếp tục theo chương trình học bổng này. 
(Lời chia sẻ từ một bạn trẻ, mình xin phép được để nguyên văn ngôn từ nhé!)
 
Nguyễn Thị Mỹ Nhân là du học sinh Việt Nam được Hội khuyến học Quảng Trị tiến cử và sang Nhật học theo chương trình học bổng ISSHIN – ASAHI. Mỹ Nhân được đào tạo tại Trung tâm Đào tạo Nhật ngữ ISSHIN trước khi xuất cảnh nhập học kỳ tháng 4/2018 tại Học viện Nhật Ngữ Ken, Nhật Bản. Tháng 3/2020, Mỹ Nhân đã xuất sắc tốt nghiệp Học viện Nhật ngữ Ken và thi đậu vào trường Đại học lưu thông kinh tế RKU, ngành lưu thông thông tin. 

Nguyễn Thị My Nhân – DHS K11 trong ngày lễ tốt nghiệp tại Học viện Nhật ngữ KEN

 
“Tranh thủ ngày nghỉ hè viết chút…
Mấy bạn hay nhắn hỏi mình là “chị ơi du học báo so với du học tự túc thì cái nào hơn?”
Mình trả lời “Tuỳ vào hoàn cảnh và cách suy nghĩ, cách nhìn của mỗi người thì có người bảo sướng có người bảo khổ. Nhưng với mình thì chốt nhẹ 1 câu là “sướng””.
 
Tại vì sao?
 
Hồi còn ở Việt Nam, bạn bè từ cấp 2 đã dùng iphone này nọ rồi mà mình lên cấp 3 rồi ba mẹ cũng không cho dùng điện thoại (gắt lắm các bạn ạ), khi cần thì toàn mượn máy mẹ gọi bạn (alo Ly ơi c lên chưa? T đứng chờ trước quán…)
Mãi đến khi bà chị lên đời con Sony xịn xò thì mình được hưởng con Samsung cũ trắng bé xinh. (Gọi là “dế yêu đầu tiên!”😂). Sau đó mình lại ước “ước gì mình có con iphone chụp ảnh đẹp, nhìn sang chết được! ” 🤣
Rồi nữa, nhà gần trường nên ba ko mua xe điện cho, có chiếc xe đạp mới mà nhác nên hầu như không đạp. Có hôm nổi hứng đạp đi học thì về lại quên xe, kết quả là bị bác Hoài bảo vệ đem thu vô phòng Đoàn 😭
Đi học thêm thì có Ly cute hoặc ba mẹ anh chở đi. Cái cảm giác phải hóng chờ ai đó đưa đón khó chịu không tưởng nổi…. lại tự nhủ “sau này đi làm có tiền mình sẽ mua con SH” (ghê quá nhỉ!). Thế mà chả hiểu sao lên 11 ba lại mua hẳn cho con Lead đi học sướng chết được ha ha .
Rồi mình qua Nhật, nhờ có báo mà thấy “Độc lập-Tự do-Hạnh phúc”. Độc lập vì không phải xin tiền của ba mẹ nữa. Tự do vì thích mua gì mua, thích chơi gì chơi, … Hồi cấp 3 ước có iphone thì dư sức 1 năm mua vài cái xe cũng vậy, không vấn đề 😂. (Đùa thôi, phải biết tiết kiệm để đầu tư học hành). Hạnh phúc vì được độc lập và tự do ☺️, làm điều mình muốn.

Độc lập – Tự do – Hạnh phúc

 

Mỹ Nhân cùng bạn ăn cơm với gia đình bác chủ tiệm báo

Tiền đâu ra? Tiền làm báo 1 tháng hơn 1000$ (Tầm 23triệu~) chứ đâu 😅. Tiền học tiền nhà mấy trăm triệu đó báo trả, mình không cần bận tâm nhé. Kết thúc 2 năm còn dư học phí được cho thêm hơn 20 triệu nữa chứ, rich kid!😂

Cùng bạn bè đi chơi bằng chính những đồng tiền do bản thân kiếm được

 
Giờ lên đại học, bình thường các bạn khác có thể xin được 1 hoặc 2 năm visa, còn mình thì nhờ có lí lịch làm báo nên hồ sơ đẹp, xin 1 phát có luôn 4 năm visa. Lợi hại quá nhỉ!!
 
Còn nhiều nữa…
Trong list friends mình có rất nhiều bạn đã, đang và sẽ có ý định theo báo, nếu có đọc được bài này thì coi như là động lực giúp các bạn vượt qua khó khăn cũng như các kỳ thi, phỏng vấn sắp tới nhé. Cố lên! ✊✊
 
Còn đây là ảnh món ăn tại nhà hàng món Trung Hoa tại phố Ginza, sang chảnh bậc nhất Tokyo . Cũng khá là ngon.
Cứ mỗi lần đi qua phố Ginza, ngắm hàng hiệu nổi tiếng thế giới mình lại ước gì sau này đi làm đủ tiền mua không cần xem giá luôn 😂😆

Món ăn tại nhà hàng món Trung Hoa tại phố Ginza, sang chảnh bậc nhất Tokyo

 
Chắc tên kiếp trước của mình là “Mộng Thị Mơ” nên kiếp này hay mộng mơ suốt ngày. 😊. Nhưng không sao, có ước mơ thì mới cố gắng chứ nhỉ. 👌
Nguồn: https://www.facebook.com/mynhan.nguyenthi.16/posts/2354478321525698
 
Vậy, nếu bạn có ước mơ, có hoài bão, hãy liên hệ với chúng tôi:

CÔNG TY CỔ PHẦN ISSHIN

Địa chỉ: A5/D21, ngõ 11 phố Duy Tân, Cầu Giấy, Hà Nội
Điện thoại: 0966 642 669 – 0243 872 8884

 
1588
TIN LIÊN QUAN